Hai Viên Gạch Xấu - Phạm Văn Thế Sưu Tầm
Sau khi mua được một miếng đất để xây tu viện thì chúng tôi mang nợ khá lớn. Miếng đất trống trơn, không có một chút mái che nào.Trong những tuần đầu chúng tôi phải ngủ trên những tấm cửa cũ mua lại trong xóm. Chúng tôi lấy bốn miếng gạch để bốn góc và đặt cánh cửa lên trên làm giường, đương nhiên là không có nệm vì chúng tôi là sơ tăng.
Mua đất xong, chúng tôi cần xây cất chánh điện và phòng ở. Là những tu sĩ nghèo lấy đâu ra đủ tiền mướn các nhà thầu. Nội việc mua vật liệu và dụng cụ cũng đã quá đắt rồi.
Tháng Sáu - Vương Kim Phụng

Tháng năm buồn, vội vã bỏ ra đi
Bỏ sau lưng, phố gầy in dáng nhỏ
Bỏ hàng cây, lá đổ, bỏ chiều xưa.
Cơn mưa lạ, ru hồn ai vào Hạ
Ngược thời gian, trở về miền ký ức
Tan trường xưa, ai đó có đợi ai.
Nhớ Về Cha - Hai Râu
Trong sự tình cờ bạn bè cùng trường gọi nhau để hỏi thăm về sức khỏe, gia đình nơi xứ lạ quê người. Tôi được bạn Trương Thị Thu Tịnh tâm sự về hoàn cảnh gia đình của mình. Nhân dịp ngày lễ Cha (Happy Father's Day) tôi xin phép được ghi lại vài cảm xúc của mình cho những ai còn hay mất CHA-MẸ, để tưởng nhớ, làm tròn bổn phận của mình khi Cha Mẹ còn sống và đừng ray rứt, hối tiếc khi chúng ta không còn cơ hội để phụng dưỡng.
Thư gởi người bạn ân nhân - Huỳnh Văn Công
![]() |
Thầy Cô Huỳnh Văn Công |
10 Lâu Đài ở Đức Đẹp Như Trong Tranh Cổ Tích - Trần Thị Hường sưu tầm
Trước khi nước Đức thống nhất hai miền thành một lãnh thổ, Đức đã bị phân chia bởi nhiều vương quốc thống trị. Nhiều vương quốc xây lâu đài để làm biên giới bảo vệ phần đất của họ. Đến hôm nay, toàn nước Đức đã có trên 20,000 lâu đài, bản doanh quân sự và những tòa nhà cổ xưa, mỗi nơi mang theo sự tích về thời hoàng kim của nó.
Về mặt ngôn ngữ, Đức có ít nhất hai từ để diễn tả một lâu đài. “Burg” nói về nơi trấn thủ của quân đội trong những cuộc tranh chấp lãnh thổ; và “Schloss” ám chỉ nơi cư trú tráng lệ của gia đình vọng tộc.
Chị Tôi - Phạm Văn Thế

Vườn Rau Sau Nhà - Nguyễn Bá Hùng
Công ty đồ hộp, nơi tôi làm việc gần 20 năm qua, thua lỗ vì bị cạnh tranh không công bằng và bất chính của nhóm Tàu Cộng. Công ty bắt đầu thải bớt nhân viên và đóng cửa vài chi nhánh. Khác với sự ủ rũ và buồn bã của nhiều đồng nghiệp, tôi cầm tờ giấy mất việc trên tay ở cái tuổi 62 với một sự dửng dưng và bình thản. Thản nhiên là phải vì tôi biết ngày này sẽ đến, không sớm thì muộn, và có lo lắng mấy cũng không tránh được. Dù sao đi nữa, đối với tôi, thì chuyện gì rồi cũng sẽ qua mà.
45 Năm Rồi Đó - Phạm Văn Thế
Nỗi Buồn Tháng Tư - Trần Văn Hai

Tháng Tư lại đến, nhắc nhở cho chúng ta nhớ lại Một Thời Chinh Chiến, những hy sinh gian khổ của các chàng trai lên đường bảo vệ núi sông.
Xin gởi đến các bạn trẻ một góc nhỏ, một hình ảnh đời thường trong cuộc chiến đã đi qua.
Cầu chúc các bạn và gia đình luôn được bình an.
Sơ lược về các thuốc chữa trị cho CCP virus - Steven Hùng Bá Nguyễn
Đến hôm nay có lẽ gần như đa số chúng ta đã đọc không biết bao nhiêu bài viết về Corona virus mà tổ chức Sức Khỏe Thế Giới (WHO) đã gọi là Covid-19. Trong bài này, tôi gọi nó là CCP virus (CCP = Chinese Communist Party), do đảng CCP bưng bít tin tức của dịch bệnh mà làm cho cả thế giới điêu đứng trong tình cảnh hiện nay.
Coronavirus là một đề tài lớn, có lẽ 1,000 trang giấy cũng không tả hết, và vì đó tôi chỉ viết tổng quát về vài thuốc chữa trị hiện thời dựa trên các tin tức phổ biến trên internet. Cũng may chúng ta có internet để tìm tòi và học hỏi về cơn dịch này, trong khi bao nhiêu người dân bên Vũ Hán hoàn toàn không có internet vì CCP không muốn bất cứ một tin tức nào bị lọt ra ngoài. Một số người biết cách vượt tường lửa và đăng tải thông tin, nhưng sau đó các người này biến mất!
Trang 5 trong 83 trang